Kết quả tìm kiếm cho "trắng ngần ngọt lịm"
Kết quả 1 - 12 trong khoảng 36
Từ ngày hệ thống cống Cái Lớn - Cái Bé và tuyến giao thông đê bao nối từ Quốc lộ 61 đến Quốc lộ 63 của tỉnh An Giang hoàn thành, một phần của xã An Biên từng chỉ có vườn tạp bỏ hoang, dừa nước mọc thành biền dài của xã An Biên như khoác lên chiếc áo mới. Người dân không chỉ thuận lợi sản xuất, nuôi trồng thủy sản, mà còn mở quán xá, buôn bán, tạo sinh kế ổn định.
Tạm rời xa phố thị với nhịp sống hối hả, hòa mình vào thiên nhiên tươi đẹp, đắm mình cùng sự yên bình của làng quê với những vườn cây ăn trái bên sườn núi, tiếng suối chảy róc rách bên tai…, đó là cách mà nhiều du khách lựa chọn khi đặt chân đến với Khu du lịch núi Cấm (xã Núi Cấm, tỉnh An Giang). Du khách có thể tận hưởng cảm giác “sống chậm” với những trải nghiệm sâu sắc, cảm nhận từng khoảnh khắc và hòa mình vào văn hóa đặc trưng của người dân vùng Bảy Núi An Giang.
Trong chiến tranh, những địa danh như U Minh Thượng hay Hòn Đất đã thấm đẫm máu xương và nước mắt. Nửa thế kỷ sau ngày đất nước thống nhất, từ hào khí quá khứ, người dân nơi đây dựng xây cuộc sống mới, tươi đẹp, ấm no.
Mùa hè, khi nắng vàng trải đều khắp những khu vườn, cũng là lúc miền Tây Nam Bộ khoác lên mình chiếc áo mới, ngào ngạt hương thơm của trái chín mọng, tất cả hòa quyện tạo nên “bản giao hưởng” đánh thức mọi giác quan và mang đến niềm vui trọn vẹn cho cả người nông dân và thực khách...
Trong sự nhộn nhịp của mùa Vía Bà hàng năm, núi Sam (phường Núi Sam, TP. Châu Đốc) khoác lên mình tấm áo mộng mơ của mùa phượng vĩ. Đến núi Sam những ngày này, du khách sẽ hòa mình vào không khí linh thiêng của lễ hội trăm năm, vừa tận hưởng thời khắc đẹp nhất của thiên nhiên.
Khi đất trời hăng hăng cái nắng tháng tư, mấy cành phượng vĩ lấm tấm sắc đỏ trên cây thì cũng là lúc người ta chợt nhận ra: Mùa hạ lại về!
Miền Tây Nam Bộ nổi tiếng là vùng đất trù phú với hệ thống sông ngòi chằng chịt, những cánh đồng lúa bát ngát, là nơi sản sinh nhiều món ăn dân dã. Điển hình như món cá lóc nướng trui, đã gắn liền với đời sống và văn hóa người dân vùng sông nước.
Hai cô con gái của ông bà đã yên bề gia thất cả rồi. Cô chị có con trai ba tuổi. Cô em có con gái đang tập nói. Đầu năm mới, hai cô cùng cho con về chúc tết ông bà. Bà nằm giữa giường, hai cháu ngồi hai bên.
Len ôm con gà vào bụng, bước thấp cao trên con đường đầy đá sỏi. Mẹ quang gánh đi phía sau. Sương sớm đùn lên hai bên con dốc, những ẩm ướt và thoáng lạnh sớm mai phủ buông trên bóng hai người lầm lũi đi về phía chợ...
Cô Xoan thẫn thờ ngước đôi mắt buồn rười rượi nhìn lên. Trên cao những cành xoan rùng mình phe phẩy những cánh tay đưa tiễn cùng với bao nhiêu là những chiếc lá xanh xanh đồng loạt rì rào tấu lên những lời chúc phúc chắc chỉ mình cô mơ hồ cảm được.
“Nghề trèo cây thốt nốt khá cực. Từ sáng sớm đến chiều tối cứ đu đưa trên cây… hết cây này sang cây khác”. Đó là những lời chia sẻ của anh Nguyễn Văn Tín (sinh năm 1987, ngụ khóm Phú Nhứt, phường An Phú, TX. Tịnh Biên, tỉnh An Giang) khi được hỏi về nghề trèo cây thốt nốt lấy nước “mật hoa”. Nghề mà mọi người thường ví von là “Ăn cơm dưới đất, làm việc trên trời”.
Mùa xuân bắt đầu khi những nách lá bên trong thân cây cựa trổ mầm non lên cuộc thế. Đó như là sự khởi dậy của cuộc màu xuân sang, để rồi sẽ trải rộng ra đến ngút ngàn cây lá vườn Huế, rừng Huế, sông Huế... đầy ắp hương xuân trong mắt người.